Nguyễn Công Trứ tố cáo quan tham
- Khanh muốn nói rằng trong đám đại thần của ta cũng có tham nhũng?
Nguyễn Công Trứ biết mấy ông đại thần nhíu lông mày, song ông cũng mặc. Ông ung dung nói;
- Bệnh tham vàng, tham tiền thì đến Bão Thúc Nha bạn thân của Quản Trọng xưa còn mắc, huống chi bây giờ.
Đức vua cũng khó chịu về cách trả lời ngông ngạo ấy. Song không lộ ra nét mặt, ngài hỏi:
- Ta nhận được tờ sớ của khanh tiến cừ cho suất đội Phí Qúi Trại làm tri huyện Tiền Hải, khanh đã nghĩ kỳ chưa?
Trứ nói :
- Huyện mới lập, giáo hóa là việc rất cần. Song uy với triều đình lại cần hơn bao giò hết. Do đó phải cỏ người biết việc quân trị nhậm. Đêm phải biết làng nào lành làng nào dữ mà gửi quân ở những nơi làm ruộng. Có động thì giặc nhỏ có thể vây bắt được, giặc lớn có thể giữ huyện vài ba ngày chờ quân trên tỉnh xuống tiếp ứng. Vả lại, anh Phí Quí Trại và Phí Quí Trân, vốn là một hào chù rất giỏi việc quản lý đất đai, điều khiến người làm, giỏi giao tiếp, cổ thể hỗ trợ được cho Phí Quí Trại.
Quan Thiếu phó chờ cho Nguyễn Công Trứ tâu xong liền nói:
- Quan tham tri là người theo học đạo thánh hiền mà liệu việc xem ra quá thiên về võ biền. Tâu Hoàng thượng, nếu ta dùng tên suất đội Phí Quí Trại, thần e nhiều sự dở. Đưa một viên tri huyện từ lính cơ mà lên thì các viên tri huyện khác phải lều chõng mấy khoa, phải thử thách đố các chức nhỏ rồi mới được cho vào ngạch quan trấn, nhậm, thì phong một kẻ làm cho cả đám quan từ đường nho học mà thành đều phải xấu hổ. Chức tước là của Tiên đế, của Hoàng thượng, của triều đình, chứ đâu riêng của Nguyền Công Trứ mà dám thay vua ban tăng cho nhà họ Phí.
Mấy vị thượng thư khác cũng hùa theo. Đức Vua nhìn Nguyễn Công Trú, cười rồi nói:
- Khanh thử nghĩ lại xem có hấp tấp không? Liệu khanh có chịu rút lại lời đề nghị?
- Việc đàn hặc của các quan là cứ gò theo điển lộ triều đình. Còn thần không nghĩ thế. Nhân tài đâu chỉ có ở trong những người trường ốc mà ra. Ý nguyện của thần là từ công việc mà dâng lời, cúi xin thánh thượng cứu xét.
Vua
mỉm cười bảo Nguyễn Công Trú về. Buổi chầu hôm đó, Nguyên Công Trứ đang
ngồi đàm đạo công việc ở huyện mới khai phá Tiền Hải thì có quan triều
máng chiếu chỉ đến. Nguyễn Công Trứ bầy hương án quỳ xuống lắng nghe.
Chiếu ấy có đoạn :
Do tội cậy công, tiến cử người không thoả đáng, Trẫm hạ chức Xuống
bốn cấp, bổ làm tri huyện do quan Phủ Doãn phủ Thừa Thiên quản lý để lập
công chuộc lại lỗi lầm”.
Sứ giả ra về. Nguyễn Nhược Sơn kinh hãi.
Nguyễn Công Trứ vỗ vai Nguyễn Nhược Sơn, nói:
-
Ta là cái gai của các quan đại thần ở đất Phú Xuân này. Họ tâu vua
giáng ta xuống bốn cấp là còn khá. Họ còn muốn buộc ta vào tội chết ấy
chứ!
- Sao lại có thể thế được!
-
Việc Đức Vua đặt ta làm Hữu tham tri bộ Hình, họ ấm ức lắm. Việc hạ bốn
cấp này cái đích của họ không để ta khui ra những vụ án lớn có dính líu
đến họ mà thôi. Họ không muốn ta thành Bao Chửng!
Nói đoạn ông cười vang, rồi giục gia nhân lo dọn nhà để xuống huyện sở trị nhậm.
Đọc thêm tại: http://cauchuyendanhnhan.blogspot.com/2015/05/khai-quat-ve-ong-cong-vu-inh-phuong.html
Từ khóa tìm kiếm nhiều:
các anh hùng lịch sử việt
nam