Ước nguyện giản dị của Hoàng Diệu
Ông đứng đậy, cầm lấy mũi tên trên án sách, đặt song song với chiếc ấn và chiếc bút, thảo lệnh, Ông bẻ đôi mũi tên, vứt xuống đất mà nói:
- Chúng ta thề, nếu không giữ được thành, không còn mặt mũi nào trông thấy núi sông đất nước và thần dân nước Việt này. Xin các ông chia nhau xuống chia ngọt sẻ bùi với các quân sĩ và đem tinh thần quyết chiến của chúng ta, làm nức lòng quân sĩ…
Mọi người đứng dậy ra về. Suý phủ bỗng vắng tanh. Người lão bộc đã cho đốt các đèn nến trong trướng. Hoàng Diệu đứng sững trước căn phòng rỗng. Bóng ông hắt lên tường suý phủ. Mỗi ngọn đèn, ngọn nến, chiếu lên một bóng to nhỏ tuỳ theo thế đứng của ông xa hoặc gần với chúng. Ông cảm nhận được nỗi sung sướng tột cùng của người được gánh vác lo toan việc lớn song cũng thấu hiểu hết nỗi đắng cay chua chát khi rơi vào một tình thế: kẻ thuộc liêu thì lòng giữ thành mà bụng chia lìa, đạn dược, số quân so với địch, khó bề đương nổi. Những phút này, ông thèm được làm người hiệu uý trẻ tuổi kia, lăn lộn giữa đám dân thường để bắt mạch được đúng nhất tâm huyết chí lự của lòng người. Hoàng Diệu đăm chiêu nghĩ hết mọi kế lo sao giữ thành, cầm cự cho bằng được, dù dăm bữa nửa tháng. Trong đầu ông hiện lên những bậc danh tướng xưa như Trần Hưng Đạo, Phạm Ngũ lão, Nguyễn Trãi, Trần Nguyên Hãn… Ông thèm có tài thao lược của họ! Ông đi lại, ông thở dài. Có bóng dáng thân thiết của người hầu già lom khom từ ngoài bước vào. Ong ta đặt bát cháo gà, đập trứng và hành, dăm trên bàn. Người lão bộc lúc vắng khách, cảm thấy linh hoạt, thân mật hẳn lên. Ông ta mời :
- Thưa tướng công I Cháo mới nấu xong rất nóng. Phiền tướng công ăn luôn thì mới thêm sức đốc thúc quân sĩ được.
- Hoàng Diệu ưu ái nhìn người hầu già và mỉm cười hỏi: Thế nhưng lão đã ăn gì chưa? Hay lão chỉ chăm cho ta?
- Bẩm quan, thú thật, tôi đã lỗi trước rồi. Cho dù quân giặc áp sát chân thành, thì tôi cũng phải đánh phóng ba bát cơm, chiêu một bát nước chè xanh hãm đặc rồi mới cầm giáo, cầm cung gì thì cầm.
Hoàng Diệu bật cười:
- Ta thèm có cái tính hồn nhiên thư thái như ông trong phút này quá!
Vui vẻ, ông đỡ lấy bát cháo, ăn rất ngon lành, khiến người lão bộc cũng vui lây theo ông.
Đọc thêm tại: http://cauchuyendanhnhan.blogspot.com/2015/05/hoang-dieu-tro-chuyen-voi-nguoi-lao-boc.html
Từ khóa tìm kiếm nhiều:
nhan vat lich su viet nam