Đào Duy Từ trở thành cận thần của Chúa


    Thấy Đào Duy Từ không chịu lên, Chúa hiểu ý, vội vào thay triều phục, đứng ở cửa giữa đón rồi cho triệu vào. Từ rảo bước đến lạy chào. Chúa cùng bàn chuyện thời thế, rất vừa lòng, cuối cùng thốt lên :
-      Sao khanh chậm chễ, bây giờ mới chịu ra mắt ta. Liền phong làm Vệ uý nội tán, tước Lộc khê hầu, giao cho việc quân cơ, tham dự triều chính.
    Đào Duy Từ trở về nhà Trần Đức Hoà làm lễ cưới. Có người bàn sao chẳng đợi lúc có dinh thự đàng hoàng làm đám cưới của vương hầu có hay hơn không. Đã có tước hầu rồi, sao lại phải nhờ ông nhạc. Từ nói :

 Đào Duy Từ trở thành cận thần của Chúa

-      Trần tướng quân đã có biệt nhỡn với tôi, việc cưới xin bàn từ lúc trước tôi ra mắt Chúa Công, sao lại thay đổi được.
    Hôm cưới, mai vàng nở đầy vườn rất đẹp. Cô dâu dẫn Đào Duy Từ xem hoa nói :
-      Ngoài ấy có thứ mai vàng này không?
    Từ lắc đầu nói :
-      Ngoài ấy mùa này chỉ có mai trắng và hoa đào thôi. Gặp tiết mai nở này, chính là ta được Đàng trong yêu qúy chào đón đấy…
    Liền dắt tay nhau về buồng cưới…
    Mùa đông năm Kỷ Tỵ (1629), Chúa Nguyền gọi Đào Duy Từ vào bàn kế. Đào Duy Từ nói:
-  Phàm mưu việc vương bá, phải có kế vẹn toàn. Người xưa nói : Không một phen nhọc mệt, thì không được nghỉ ngơi lâu dài, không một lần tốn phí thì không được yên ổn mãi mãi. Thần xin lấy hai xứ Thuận Quảng xây luỹ dài từ  núi Trường Dục đến bãi cát Hạc Hải, chính là giữ chỗ hiểm để quân giặc có đến cũng không làm gì được.
     Chúa nghe theo, cho đắp luỹ, đến mùa xuân năm Canh Ngọ, sau một tháng là xong. Đào Duy Từ dẫn Chúa đi thăm luỹ. Mai vàng ở núi Trường Dục lại nở rất đẹp. Chúa rất vui hỏi :
-  Ta nghe nói trong vườn Lộc khanh cũng trồng nhiều mai vàng phải không?
    Từ khiêm nhường nói :
-  Đó là tạ ơn Đàng Trong đã có biệt nhãn đối với Đào Duy Từ này đấy ạ.
    Chúa gật đầu rất hài lòng rồi nói :
-  Ta nghe ông tài thơ rất mẫn tiệp. Nhân lúc này, có bài nào hay đọc ta nghe đi.
     Từ vâng lời khẽ đọc bài “Tầu là lác, cột là tre”:
    Tàu là lác, cột là.tre.
     Ngày tháng an nhàn đặng chở che
     Màn vải thưa giăng ngăn muỗi mạt
     Rào gai kín đáo mặc ong ve
    Cơm ba bữa chuộng rau cùng muối  
    Thích bốn mùa ưa rượu lại chè
     Muôn sự đã ngoài chăng ước nữa
     Ước tôi hay gián, chúa hay nghe.
    Chúa nghe xong, cười ầm lên:
- Từ ngày ông vào dự triều chính, can và bàn điều gì, ta đều nghe cả đấy thôi…!
Từ khóa tìm kiếm nhiều: các nhân vật lịch sử việt nam
 

Copyright © 2009 CÂU CHUYỆN DANH NHÂN