Bữa tiệc ở dinh Tuyên Phủ

    Bữa tiệc với các món ăn quen thuộc của đất Bắc Hà làm cho cả sứ bộ đều có ấn tượng sâu sắc. Người mới ra Thăng Long lần đầu thấy rõ tài nấu nướng của đất ngàn năm vạn vật vẫn vượt hết thảy mọi nơi. Quân gia phục dịch đâu ra đấy. Quan trấn thủ người đất Bắc nên việc nào việc ấy răm rắp. Chỉ cái nhắc tay, đưa mắt của ong là hiệu lệnh được thi hành nhanh hơn tên bắn. Ông Nguyên giật mình khi quan trấn thủ giả say, ghé tai nói nhỏ:
-    Xin quan chánh sứ để mắt cho món sâm cầm tần. Hồi tôi còn trẻ, mỗi lần được cụ lớn nhà yêu, gọi lên hỏi việc, giữ lại ăn yến, tôi thường được cụ cho dùng!
-    Đa tạ quan lớn!

Bữa tiệc ở dinh Tuyên Phủ

    Tiệc giữa chừng thì có tiếng xướng, báo đoàn con hát vào chào. Quan trấn thủ nghiêng người nhìn suốt một lượt. Quan đã nhẵn mặt toán đào kép này, song quan vẫn nhìn. Cho đến lúc thấy một dáng người gầy, mệt mỏi, nhưng tự nhiên suồng sã hơn cả, đang đừng lại đối đáp với viên quan coi tiệc vài câu bông lơn gì đó, quan trấn thủ mới yên tâm quay lại trò chuyện với ông chánh sứ:
-    Đám đào kép này còn trẻ. Lớp trẻ, thanh sắc có trội hơn lớp liền anh liền chị, song ngón sở trường xem ra có phần chưa già đặn. Tôi phải nuôi không khá nhiều đào, kép cũ để vực họ lên.
-     Trăm công ngàn việc dồn dập mà quan trấn thủ còn để mắt đến đám ca công, kỹ nữ, hẳn họ cũng được tắm gội ơn mưa móc của người!
    Nhạc nổi rồi! Tiếng sáo, tiếng đàn, tiếng nhị! Quan trấn thủ tính tình phóng khoáng. Đây là tiệc vui ngoài nghi lễ, nên ông không cho gọi đội nhạc miền trong mà ông cho gọi đội nhạc Bắc. Những đào kép trẻ, những tay đàn, tay phách, những giọng hát nòi về hát ả đào nội ngoại thành đều được sai đi gọi về cho cuộc rượu đêm nay. Quan truyền lời xuống cho viên đội trưởng coi việc tấu nhạc:
-     Quan chánh sứ là một nhà thơ có tài, ngài lại sành âm luật. Việc thưởng phạt hôm nay đều do ngài định đoạt. Các đào, kép hãy diễn sao cho ngọn trống của ngài gọi thưởng như trận mưa đầu hạ…
    Ngài ngửa đầu về phía sau chiếc gối tựa, cả cười. Nhạc đã nổi. Phách đang gọi lời. Những tiếng hát trẻ cất lên. Ngoài vườn trăng sáng. Bóng cây chưa chi đã xao xuyến. Gió rình dập từ đâu, nhẹ nhàng ập đến, chở lời vào trong khoảng không vằng vặc ở hoàng thành. Ban hát hát các bài Dâng hương, giáo trống, gửi thư thét nhạc…
 

Copyright © 2009 CÂU CHUYỆN DANH NHÂN