Tín được Nguyễn Quang Bích vui vẻ chào đón

    Tín ngông nghênh, ngạo mạn, mặc áo gấm, đội mũ đại triều đi cáng vào. Nhưng đội cận vệ người Mường đã bắt hắn xuống cáng, đi bộ. Tín ngạc nhiên suốt dọc đường không hề gặp đồn binh, trạm gác… Nhưng hắn rùng mình, lạnh buốt xương sống khi thấy ở khe đá, một nghĩa quân lăm lăm chiếc lao cán gỗ ngắn trong tay, sẵn sàng phóng vào gáy hắn. Từ đó, điệu đi của hắn bớt hống hách, mắt hắn cúi xuống không ngửa lên cả khinh tất thấy rừng núi cỏ cây trang nghiêm và những nghĩa quân đứng nghiêm phăng phắc ở những lối vào quanh co sâu thẳm, người như tạc vào với đá.

Tín được Nguyễn Quang Bích vui vẻ chào đón

    Tín rất ngạc nhiên thấy Nguyễn Quang Bích vui vẻ, đường hoàng ngồi trong túp lều nhỏ của nhà một ngươi Mán dựng ngay phía dưới ngọn suối. Luồng nhà, lúa má còn vứt bỏ thừa thãi. Nhà chủ bận rộn vào công việc thường ngày. Vợ dệt cửi, chồng sửa lại cái cày lo cho việc làm đồng buổi mai. Quân theo lính Tín bị giữ lại từ trạm ngoài. Ông Nguyễn ngồi ung dung trên hai chiếc chiếu hoa cũ trải trên nền đất, dùng một bộ đồ trà quê mùa và hút chiếc điếu của đám dân vùng núi hẻo lánh.
    Chủ nhà mang ra hoa quả miền rừng, đào mận đầu mùa và một chai rượu cất từ men lá, hương thơm toa ra ngào ngạt từ miệng chén. Ông Nguyên chìa tay mời:
-     Xin mời ông ngồi.
-     Xin phép tướng công.
    Ông Nguyễn nâng chén mời khách, rồi nói :
-     Ông lặn lội vào đây hẳn có những điều tốt lành đem đến!
    Tín đặt chén rượu xuống, chớp chớp dồi mắt lươn ti hí, nhìn trộm dung nhan con người dám đương đầu với cả mấy đạo quân đủ súng ống, lương thực đạn dược, súng cối, đại bác của nước Pháp hùng mạnh mà hắn hết lòng thán phục. Tín cũng võ vẽ được dăm ba câu chữ nghĩa. Chắc rằng ông Nguyễn không có ý hãm hại mình nên Tín liền giở giọng dụ dỗ:
-     Ở Bắc Hà, tướng công chỉ đứng sau Ông Hoàng Tá Viêm. Mà bây giờ ông Viêm đang võng lọng nghênh ngang ở kinh thành Huế, người Pháp rất trọng vọng, tiệc lớn tiệc nhỏ nào cũng gửi thiếp mời, còn tướng công thì bạn với đũa mộc, chén thô, quả rừng, nước suối thế này ư?
-     Ông cám cảnh cho tôi lắm sao?
-     Dạ, đến con chim cũng biết chọn miếng mồi ngon, con thú cũng ưa chỗ nằm tốt, huống chi con người!
     Nguyễn Quang Bích cười lớn :
-     Bởi thế loài chim, loài thú mới không bao giờ trở thành người được! Nhưng thôi, ông ở dưới xuôi, thịt ngon cá béo vốn sẵn, lên đây tạm uống rượu với hoa quả vùng rừng, âu cũng là một cái thú chứ sao. Nào mời ông!

 

Copyright © 2009 CÂU CHUYỆN DANH NHÂN