Câu chuyện với kẻ thầu gỗ của Tùng Thiện Vương


    Tùng Thiện Vương hỏi một kẻ thầu gỗ:
 -     Gỗ này làm gì mà phải khổ công đến như vậy?
 Gã chủ thầu nói :
 -     Gỗ dùng cho lãng tẩm nhà vua đấy.
 
Câu chuyện với kẻ thầu gỗ của Tùng Thiện Vương

     Tùng Thiện Vương lặng đi, không nói được một câu nào. Đức Hoàng thượng có một cung điện đẹp thì máu dân đã đổ. Lòng ông buồn rượi.    Lại chợt nhớ những bài thơ trăng, mây, non nước nhà vua thường làm và ông lại phụng mệnh chữa, rồi là thơ ca một đằng mà đời vần vụ như đán. lốc xoáy cát lầm ở một nẻo. Ông chợt nhớ vé Đỗ Phủ, những năm tao loạn. Thơ ông Đỗ đã thấm nhuần những cảnh đau đớn của người đời nên mới trầm thống đến như thế, Hôm sau Tùng Thiện Vượng lại đến chỗ kéo gỗ, và nhiều lần nữa. Một lần, ông gọi người thư lại ở cửa rừng làm việc biên chép thu nhận những bè gỗ xuôi về kinh đô. Ông rót rượu mời gã, và nói:
 -Thầy ở đây lâu chưa?
     Viên thư lại nhìn lối ăn mặc của Miên Thẩm, tưởng là một ông già ở ẩn liền khật khưỡng nói :
 - Ông hỏi tôi ở đây lâu chưa à? Ngày phát mộc lăng vua Tự Đức bữa nào thì tôi ở đây đến nay được chừng ấy ngày?
 - Nghĩa là gần ba năm!
 - Chứ sao nữa!
 - Sao triều đình không cử người thay?
 - Một viên lại ở cửa rừng này, ai thèm quan tâm. Miễn là chọn về cho nhà vua những cây gỗ lim cực tốt, trăm cây như một.
 -  Đám phu kéo gỗ cực nhọc thế, sao không nghĩ cách làm cho người ta đỡ vất vả, đỡ thương tật, đỡ mất mạng.
 - Ôi dào, dân là kiên cỏ, ai người đã nghĩ đến!
    Vương thở dài, rót rượu mời viên thư lại uống! Đang rét, lại có rượu ngon, viên thư lại hăng hái hẳn lên. Anh ta nói :
 - Tôi có thịt nướng, quên mất, để tôi đãi ông.
     Nói rồi với ở gác bếp, lấy xâu chả thịt mang nướng sẵn đêm qua  còn đó, cười hể hả:
 - Tôi với ông có duyên nợ đó! Rượu này uống với thịt này mới đã…
     Vương rất có cảm tình với anh ta: – Thầy làm thư lại maiz thế này ư?
 - Học dốt không đỗ đạt nổi, được làm thư lại ăn một vài hộc lương, chục lạng bạc một năm là số may cho tôi rồi, chẳng ao ước gì nữa. Chẳng hơn đám ám phu gỗ chết rải đường hoặc bọn  ra trận chết như ngả rạ trước  súng đại bác của bọn mắt xanh mũi lõ ư?


Copyright © 2009 CÂU CHUYỆN DANH NHÂN