Bữa rượu giản đơn trong chốn ngục tù


     Huân Nghiệp phì cười. Chàng hảo hớn kể chuyện bỏ – nghề lục lâm, theo nghĩa quân, bị giặc vây, truy nã, lại phải lấy nghề lục lâm đánh lạc giặc và độ thân. Anh ta thấy Huân Nghiệp bị giam cố lần về thăm bằng được, không sợ nguy hiểm. Anh ghé tai, nói nhỏ :

Bữa rượu giản đơn trong chốn ngục tù

- Chúng con trôi nổi về tận Tân An theo ông Nguyễn Lịch. Đánh mấy trận, diệt mấy đồn! Tây đến, dồn ép quá trời, nã toàn đại bác, triệt phá hàng mấy làng, dàn người lùng sục như đám chó săn lùng thỏ, đành phải phá vây tạm nương náu chờ thời! Tan tác cả rồi, thầy ơi! Con chạy dọc kinh xáng, mệt tưởng đến chết. Ba ngày ăn toàn ngó sen, lại càng buồn ngủ. Ngày thứ tư luồn vào gác bếp một nhà giầu, sục được ít thức ăn, lên nhà khoắng được vài bộ quần áo, đem đến chợ xa tẩu tán, làm một bữa nhậu bù trừ. Như vậy con so đáng can vào tội thập ác không thầy?
     Anh chàng này cũng vui tính, hóm hỉnh lắm! Huân Nghiệp lây vui, đùa bảo:
- Thiện căn là gốc thì đức Thích Ca Mầu Ni cũng châm chước.
Chàng hảo hớn cười phá lên:
- Có vậy chứ! Hôm nay con góp ít bạc vụn, mua chai rựợu, mua đồ nhắm, xin thầy la đà với con một bữa, gọi là duyên kỳ ngộ, nghĩa thầy trò! xin thầy đừng từ chối.
- Thì bầy ra!
     Chàng hảo hớn bầy thức nhắm. Anh chuẩn bị đầy đủ cả. Anh trải lên bàn một mảnh lá chuối chần nước sôi làm mâm, đặt lên đó chiếc chân giò đã lọc phần xương, thịt thái miếng to, một con vịt quay mua ở hiệu cao lâu chặt làm sáu, kiệu, ớt, gia vị đầy đủ không thiếu. Anh xoa tay rồi rót rượu mời:
- Xin mời thầy!
     Huân Nghiệp lấy trái xoài còn hơi xanh thái cả vỏ thành từng lát bầy thêm làm thức nhắm. Hảo hớn ăn như vũ bão. Huân Nghiệp ăn từ tốn nhưng thật lòng. Chẳng mấy chốc cả rượu và đồ nhắm đều cạn sạch.Thoả mãn, dẹp các thứ, hảo hớn cáo từ :
- Con phải quay ra đây. Mong được ngày hội ngộ cùng thầy.
     Nước mắt anh rơm rớm, khiến Huân Nghiệp cũng bồi hồi. Ông đặt tay lên vai anh:
- Việc nghĩa biết chết cũng phải làm. Người như anh cũng là hiếm. Xin cảm tạ tấm lòng tốt của anh và bạn bè khác. Biết đâu chẳng còn lúc chúng ta lại được nâng chén cùng nhau. Chúc anh thượng lộ bình an!
- Lạy thầy ạ!

Từ khóa tìm kiếm nhiều: danh nhan

Copyright © 2009 CÂU CHUYỆN DANH NHÂN