Quá trình hình thành chữ viết nước Nam


-      Cha cũng không hiểu nữa, chắc là Chúa xui khiến thôi con ạ… Mà công việc đang rất có kết quả. Hôm nọ cha con mình đang loay hoay mấy từ : con ong, cánh đồng, ông trời, cha ơi, là cha đang nghĩ hoàn chỉnh bảng chữ cái cho tiếng An Nam… cha cho rằng chỉ có chữ o, ô thì không đủ. Phải có nguyên âm nào nữa thì mới đủ để ghép các vần trong tiếng An Nam. Do đó cha đã nghĩ ra được chữ ư… tuyệt vời lắm… Ông trời, con ơi…Phải là chữ ơ thì mới ghép vần được và đọc mới chuẩn xác… cũng như thế cha đã sáng tạo thêm được một chữ ư… Cái râu đã là một món quà quý cho tiếng An Nam… Cái râu biến chữ o thành chữ ơ, biến chữ u thành chữ ư… con đọc đi… Mùa thu! Thu thóc!

Quá trình hình thành chữ viết nước Nam

-      Mùa thu! Thu thóc!
-      Chu vị
-      Chư vị mới là đúng thưa cha… Chư vị có nghĩa là các ngài…
-      Đấy, đấy con nói đúng ờ đây phải là chữ ư… Đúng rồi chữ ư.. Cha A-lếch-xăng vội ghi lại chữ ư trên một mảnh giấy vuông vắn bằng bàn tay, và một số ví dụ: thư từ, lừ đừ, con lừa, lừa lọc…
     Cha cười:
-     Ôi chữ An Nam của nước con quả là phong phú, người ta có độc một chữ thì nước con phải có đến hai ba… Cha ban đầu đến đây, nghe người Thăng Long nói, điệu giọng hay lắm! Cha ngẩn người ra mà nghe…
     Cu Sáo đã nhuốm mùi thành thị. Mỗi buổi cha lên hầu Chúa, Sáo lại lỉnh ra phố. Ngoài ấy mới đông vui làm sao. Sáo học những tiếng lóng, tiếng mới của bạn bè, mua một vài thứ Sáo thích rồi lẳng lặng đút vào túi riêng của mình.
     Một buổi A-lếch-xăng trở về, mặt buồn rười rượi, Sáo hỏi mấy lần cũng không thưa… Những cơn tức bực của các vị cầm quyền đổ xuống đầu kẻ dưới, thường như chậu nước hắt vào mặt. Sáo đến bên cha và dịu dàng bảo:
-     Cha ơi, có điều gì không vui phải không?
-     Đúng vậy con ạ… Cha không thể mua nổi đại bác và súng trường cho Chúa Trịnh… nên chúa đã nổi giận. Triều đình cho cha là phản phúc, lừa Chúa, để vào nội thành nội công, ngoại kích cho chúa Nguyễn… và bắt cha đầy ra Viễn Châu…
-     Đầy ra đâu hở cha…
     Ở nơi giáp ranh với phía bên kia… Đó là sông Gianh… Thế nào? để cha phải đem con trả cho cha mẹ con chứ!
-     Không con xin đi đầy với cha…
-     Khổ lắm con ạ, con còn bé bỏng lắm. Liệu có chịu đựng được không?
-     Bây giờ, công việc cao cả của cha đã khiến con phải gắn bó với cha… cha khổ gấp mười còn chịu được… con đi với cha…
     Cha A-lếch-xăng ôm lấy Sáo, ép vào ngực mình:
-     Cảm ơn con… thế là con hiểu thế nào là tinh thần Tin Mừng của Chúa… con là niềm vui là niềm khích lệ to lớn để cha hoàn thành sứ mệnh cao cả. Nhất đinh nước con sẽ được điều lành của Kinh Phúc Âm, nước Nam sẽ có chữ viết mới, sẽ cường thịnh như bất cứ quốc gia nào… Cha tin như thế!
    Sáo ôm chặt lấy cha và nói :
- Con yêu cha! Con yêu cha lắm!
    Cha A-lếch-xăng coi đây như là một ân huê của chúa ban tặng cho.

Từ khóa tìm kiếm nhiều: các anh hùng lịch sử việt nam

Copyright © 2009 CÂU CHUYỆN DANH NHÂN